Chiến thắng trong cuộc bầu cử ở Argentina của giáo sư kinh tế lập dị Javier Miley, thực sự gây xôn xao. Bởi lẽ, ông là người hứa sẽ cho nổ tung Ngân hàng Trung ương bằng thuốc nổ, giải tán tất cả các bộ...
Chiến thắng trong cuộc bầu cử ở Argentina của giáo sư kinh tế lập dị Javier Miley, thực sự gây xôn xao. Bởi lẽ, ông là người hứa sẽ cho nổ tung Ngân hàng Trung ương bằng thuốc nổ, giải tán tất cả các bộ, nguyền rủa các đối thủ chính trị và Giáo hoàng, đồng thời giao tiếp với linh hồn của một con chó chết, có vẻ như gây ra sự ngạc nhiên.
Tuy nhiên, ông Javier Miley còn lâu mới là
chính trị gia lập dị đầu tiên trong thế kỷ 21 giành chiến thắng trong cuộc bầu
cử và trở thành người lãnh đạo đất nước. Ngược lại, hiện nay có vẻ như xu hướng
dành cho những người lập dị nắm quyền đang ngày càng phát triển.
RODRIGO DUTERTE, TỔNG THỐNG PHILIPPINES
2016-2022
Một trong những vấn đề chính ở Philippines
là ma túy. Đất nước này được biết đến là một trong những nơi sản xuất chính
methamphetamine và nhiều loại ma túy tổng hợp. Đối với một bộ phận dân dân
chúng, bán ma túy là một cách để tồn tại, bởi vì 24% dân số nước này sống dưới
mức nghèo khổ. Philippines có mức độ tham nhũng cao (thứ 95 trên 161, theo Ngân
hàng Thế giới, cạnh Mexico và Bolivia), và nhiều trùm ma túy đơn giản tồn tại ngoài
tầm với của luật pháp địa phương vì họ sống ở nước ngoài .
Mệt mỏi trước sự thống trị của những kẻ
buôn bán ma túy, vào năm 2016, người dân Philippines đã bầu vào chức tổng thống
một người đàn ông thực sự đã hứa sẽ không ủng hộ hoạt động kinh doanh ma túy.
Thị trưởng tỉnh Davao Rodrigo Duterte hứa với cử tri rằng ông sẽ dìm chết những
kẻ buôn bán ma túy trong vũng bùn, ném chúng ra khỏi trực thăng và cho phép
hành hình trên đường phố.
“Những kẻ buôn bán ma túy đang hủy hoại
con cái chúng ta. Tôi cảnh báo bạn, đừng tham gia vào việc này, bởi vì tôi sẽ
giết bạn”- Ông Duterte nói- “Việc hành quyết nhanh chóng tội phạm vẫn là cách
hiệu quả nhất để chống lại bọn bắt cóc và buôn bán ma túy" - đây là nguyên
tắc chỉ đường cho tân tổng thống trong cuộc chiến chống tội phạm tại quê hương
Davao, nơi ông đã đạt được thành công ấn tượng trong cuộc chiến chống ma túy.
Duterte bắt đầu lôi kéo người dân địa
phương vào cuộc chiến chống lại các băng đảng ma túy và thành lập một lực lượng
cảnh sát đặc biệt, được ông ta ủy quyền để tiêu diệt những kẻ buôn bán ma túy
ngay tại chỗ. Bản thân Duterte tuần tra trên đường phố trên chiếc Harley của
mình với khẩu súng ngắn phía sau lưng.
Tuy nhiên, không phải tất cả các phương
pháp của ông ta đều dẫn đến việc giết người. Dưới thời Duterte, tỉnh Davao đã
chi 12 triệu peso để xây trung tâm phục hồi chức năng cho người nghiện ma túy.
Tất cả những điều này đã vấp phải sự chỉ trích từ các phương tiện truyền thông
phương Tây, vốn cáo buộc ông đã tạo ra “các tiểu đoàn tử thần” và vi phạm nhân
quyền.
Lý do thực sự nằm ở chỗ khác. Duterte vạch
ra chính sách xích lại gần với Nga, bay tới Moscow để đàm phán với Putin và mua
vũ khí từ Nga. Và điều này, bất chấp thực tế là từ cuối thế kỷ 19 Philippines vẫn
được coi là “tàu sân bay” không thể chìm của Mỹ ở Đông Nam Á. Duterte đã thoải
mái xúc phạm Tổng thống Mỹ Barack Obama, và khi EU cáo buộc ông giết những kẻ
buôn ma túy, so sánh ông với Hitler, Duterte nói rằng ông ấy sẽ rất vui được
“giống như Hitler” bằng cách giết ba triệu kẻ buôn ma túy.
Ông từ chức chỉ sau khi kết thúc nhiệm kỳ
thứ hai. Dù khi còn là tổng thống, Duterte đã nói với cảnh sát: “Nếu tôi nắm
quyền quá lâu hoặc muốn trở thành nhà độc tài, hãy bắn tôi đi, tôi không nói
đùa”.
BORIS JOHNSON, THỦ TƯỚNG ANH NHIỆM KỲ
2019-2022
Boris Johnson đạt được công danh không phải
bằng hành động mà bằng những phát ngôn liều lĩnh và cách cư xử liều lĩnh, điều
này khiến ở Anh thiên hạ gọi ông là “chú hề dại dột”.
Là một người da trắng thuộc tầng lớp quý tộc
Anh, Johnson kiếm sống trong thời kỳ đầu sự nghiệp của mình bằng cách viết về
những điều chưa từng xảy ra với tư cách là một nhà báo. Vì điều này, ông ta đã
bị đuổi khỏi giới truyền thông để rồi tham gia chính trị. Càng nổi bật hơn khi
trong thời gian chiến dịch bầu cử ông ta đã đưa ra khẩu hiệu: “Bỏ phiếu cho Đảng
Bảo thủ, vợ bạn sẽ có bộ ngực lớn hơn và bạn sẽ có cơ hội mua một chiếc BMW
M3”.
Johnson thích ném bùn vào mọi người xung
quanh: cả bạn bè lẫn kẻ thù. Ông gọi Hillary Clinton là “một cô gái tóc nhuộm vàng
với đôi môi đầy đặn và ánh mắt đanh thép, giống như một y tá tàn bạo trong bệnh
viện tâm thần”. Donald Trump là một “gã ngu dốt đến kinh ngạc” và “rõ ràng là mất
trí”. Barack Obama là một “người gốc Kenya” và vẫn chưa quên “sự căm ghét di
truyền đối với Đế quốc Anh”.
“Trên thực tế, tất cả nền văn hóa và nghệ
thuật cao cấp nổi tiếng của Trung Quốc chỉ là sự bắt chước các hình thức phương
Tây. Các nghệ sĩ piano Trung Quốc có kỹ thuật xuất sắc nhưng họ chơi Schubert
và Rachmaninoff- Johnson nói về Trung Quốc — Các nữ diễn viên ballet Trung Quốc
nhảy theo phong cách do Diaghilev phát triển. Không một người Trung Quốc nào
làm việc tại đất nước mình từng nhận được giải thưởng Nobel”. Boris thực sự coi
các nước châu Phi như những người bản xứ mù chữ. Trả lời những cáo buộc chống lại
Anh rằng chủ nghĩa thực dân Anh đã đưa châu Phi đến tình trạng tuyệt vọng hiện
nay, Ngoại trưởng lúc bấy giờ lưu ý rằng “vấn đề của lục địa này không phải là
chúng ta đã từng cai trị ở đó, mà thực tế là chúng ta không còn cai trị ở đó nữa”.
Johnson tự hào nói thêm: “Nếu chúng ta để người bản địa ở Châu Phi tự làm những
công việc của họ, thì giờ đây họ sẽ bận ăn chuối mà không nghĩ đến tương lai”.
Người Anh nhớ đến Johnson vì ông ta khởi
xướng ra Brexit. “Napoléon và Hitler đã cố gắng thống nhất châu Âu”- Johnson
nói- “nhưng tất cả đã kết thúc một cách bi thảm” và EU là một nỗ lực để làm điều
tương tự,nhưng “chỉ bằng những phương pháp khác nhau thôi”. Và Johnson đã lãnh
đạo một cuộc chiến khốc liệt để rời khỏi EU, kết thúc bằng một cuộc ly hôn khó
khăn và kéo dài với Brussels, hậu quả mà cho tới nay nền kinh tế Anh vẫn đang
phải gánh chịu.
Johnson cũng tổ chức những bữa tiệc ồn ào
của mình trong thời kỳ đại dịch do vi-rút corona gây ra. Trong khi toàn bộ
Vương quốc Anh đang phải sống trong tình trạng cách ly nghiêm ngặt nhất - mọi
người thậm chí bị cấm đến thăm người thân vào dịp Giáng sinh - thì chính
Johnson lại tổ chức những bữa tiệc hoành tráng với một biển rượu tại dinh thự của
mình trên phố Downing.
Vụ bê bối này và nhiều vụ bê bối khác cuối
cùng đã nhấn chìm ông: khi ngay cả những cộng sự thân cận nhất của ông cũng từ
chối hợp tác với Johnson, ông phải từ bỏ chức vụ thủ tướng và từ chức. Nhưng ông
ta vẫn ấp ủ hy vọng quay trở lại.
DONALD TRUMP, TỔNG THỐNG HOA KỲ
2017-2021
Khi Donald Trump tuyên bố vào ngày 16
tháng 6 năm 2015 rằng ông sẽ tham gia cuộc đua tổng thống, nhiều người coi đây
chỉ là một show trình diễn. Tỷ phú, chủ sở hữu cuộc thi Hoa hậu Thế giới, người
dẫn chương trình truyền hình siêu nổi tiếng “ Ứng cử viên” của riêng mình (đặc
điểm chính là tiếng kêu “Bạn bị sa thải!” của Trump khi một người tham gia khác
bị đuổi khỏi chương trình), mà vì tiếng kêu ấy ông ta thậm chí còn nhận được một
ngôi sao trên Đại lộ Danh vọng tại Hollywood, Trump trông không hề giống một
chính trị gia nghiêm túc.
Với cuộc ứng cử của mình, Trump cũng đã thực
hiện một cách hào hoa. Đi trên chiếc thang cuốn mạ vàng, cùng với cô con gái
xinh đẹp, siêu mẫu Ivanka, Trump xuống gặp báo chí, khi họ tập trung tại tòa
nhà chọc trời “Trump Tower” của ông ta ở New York. Sau đó, ông đưa nói ra những
lời đầy nhiệt huyết của giới tinh hoa chính trị Hoa Kỳ. Sau đó, ông đưa ra lời
trách mắng đầy màu sắc đối với giới tinh hoa chính trị Hoa Kỳ. Ông hứa sẽ áp dụng
thuế quan thương mại, loại bỏ các đối thủ cạnh tranh từ Nhật Bản và Trung Quốc,
đồng thời giải quyết vấn đề người di cư. Những người phục vụ lướt ngang qua các
nhà báo nhiệt tình với những chiếc khay đựng sâm panh đắt tiền. Mọi người đều
nghĩ đó là một kiểu quảng cáo lớn cho một chương trình mới trên truyền hình.
Sau đó, những chuyến thăm dò đầu tiên bất
ngờ chứng tỏ Trump đã vượt qua sự nổi tiếng của ứng cử viên có ảnh hưởng nhất của
Đảng Cộng hòa - con trai của tổng thống Mỹ và là anh trai của một tổng thống Mỹ
khác- Jeb Bush. Xuất hiện trên báo chí giới thượng lưu Mỹ những lời thách đấu đầu
tiên chống lại kẻ mới nổi kiêu ngạo
Báo “The Guardian”, khi đánh giá về Trump,
đã viết ông ta là “tinh hoa của mọi thứ tồi tệ nhất ở Hoa Kỳ” - “sự thiếu hiểu
biết, sở thích tồi tệ, phân biệt chủng tộc, thói quen nhầm lẫn trí thông minh với
khả năng kiếm tiền tầm thường”. Trụ sở Đảng Dân chủ cũng lên tiếng mỉa mai về ứng
cử viên mới của Đảng Cộng hòa. Người phát ngôn của đảng Dân chủ Holly Shulman mỉm
cười nói: “Ông ấy mang lại sức hấp dẫn rất cần thiết mà đảng Cộng hòa trước đây
thiếu. “Twitter” cũng chế nhạo kiểu tóc của Trump.
Người
phát ngôn của đảng Dân chủ Holly Shulman mỉm cười nói: “Anh ấy mang lại sức hấp
dẫn rất cần thiết mà đảng Cộng hòa trước đây thiếu. Twitter tự do đã chế nhạo
kiểu tóc của Trump.
Trong khi đó, Trump không hề chậm lại. Ông
hứa sẽ xây một bức tường khổng lồ ở biên giới với Mexico để ngăn chặn người di
cư. Trump cười nhạo đối thủ chính của mình, cựu Ngoại trưởng Mỹ và là vợ của cựu
Tổng thống Bill Clinton, bà Hillary: “Nếu Hillary không thể làm hài lòng chồng
mình thì làm sao bà ấy có thể làm hài lòng nước Mỹ?” - Trump ám chỉ mối quan hệ
bê bối của chồng bà ta với Monica Lewinsky. Các đối thủ trong nhóm của Trump
cũng phải chịu đựng ông ta. Trump gọi đối thủ Đảng Cộng hòa của mình- Thượng
nghị sĩ Nam Carolina Lindsey Graham, là “kẻ ngốc”.
Khi báo chí bắt đầu cáo buộc ông là người
thô lỗ và không đúng đắn về mặt chính trị, khi Trump gọi những phụ nữ mà ông
không thích là “những con lợn béo”, “những con chó”, “những kẻ ngu ngốc” và “những
động vật bẩn thỉu”, Trump đã nhận được sự hoan nghênh nhiệt liệt từ những người
ủng hộ ông. Trump tuyên bố: “Tôi nghĩ sự đúng đắn về mặt chính trị là một vấn đề
lớn ở nước ta. Tôi có rất nhiều người tấn công và tôi không có thời gian cho tất
cả những điều đúng đắn về mặt chính trị này”.
Chiến dịch đốt lửa và lễ hội của Trump kéo
dài suốt một năm. Ông bị buộc tội thông đồng với Nga, âm mưu cưỡng hiếp người mẫu,
trốn thuế, nhưng dẫu sao Trump vẫn trở thành ứng cử viên chính của đảng. Dần dần,
chính giới truyền thông theo chủ nghĩa tự do cũng không để ý đến việc họ đã tạo
ra một nhân vật có kích cỡ ma quỷ từ ông ta - kẻ thù chính của tất cả những gì
tốt đẹp, kẻ sẽ đưa Hoa Kỳ trở về Thời kỳ Đồ đá. Tất cả các cuộc thăm dò dư luận
đều cho thấy ông không có cơ hội thắng cử trước Hillary Clinton. Vì vậy, khi
ông giành chiến thắng, đám đông cử tri Đảng Dân chủ đã khóc trên đường phố ở
các thành phố tự do của Mỹ.
Khi đã trở thành tổng thống, Trump vẫn
chưa từ bỏ những việc làm gây sốc. Ông ấy thích giải quyết các vấn đề chính trị
trên sân gôn hơn. Trong văn phòng của mình, ông ra lệnh lắp một chiếc nút lớn
màu đỏ trên bàn tổng thống để gọi người phục vụ mang soda tới. Bất chấp phản ứng
giận dữ ở Hoa Kỳ, Trump đã gặp nhà lãnh đạo Triều Tiên Kim Jong-un. Và thậm
chí, có vẻ như Trump đã tìm được tiếng nói chung với Kim Jong- un, dù trước đó Trump
gần như đã dọa tiêu diệt Bắc Triều Tiên bằng bom hạt nhân. Ông ta tiếp tục gọi
tất cả các đối thủ chính trị là “thoái hóa” và “ngu ngốc”. Nhưng Trump cũng trở
thành Tổng thống Mỹ đầu tiên kể từ Jimmy Carter, người chưa bao giờ khơi mào
chiến tranh.
Giờ đây, kẻ phẫn nộ chính với giới thượng
lưu Washington- Donald Trump, đang phải chịu áp lực từ 4 cáo buộc hình sự, đồng
thời lại đang lao hết tốc lực đến đến chức tổng thống một nhiệm kỳ nữa.
TÔ HOÀNG
(Theo “Nhân chứng và Sự kiện”- Nga)