Nhà thơ nữ Lê Vi Thủy đang dạy học ở Gia Lai. Chị đã in hai tập thơ “Mắt vỡ không bóng” và “Ngày hạt mầm tỏa hương”. Bài thơ dài “Nhật ký” của Lê Vi Thủy giúp công chúng khám phá thêm một giọng thơ mới mẻ.
LÊ VI THỦY
THỨ HAI
mở
từng trang giấy chói lòa ngày
xiêu vẹo
đâm xuyên mặt bàn chỏng chơ đầy mực
phì phạch guồng máy trên những bánh răng
người đàn bà múa bụng
(nhưng có lẽ là uốn éo bụng đúng hơn)
xoay tròn trên cái đĩa hình mặt người
những đồng coins lẻng xẻng phấn khích
hút vào cái rốn vũ trụ
đen ngòm
thủng qua ngàn mũi tên
cắm vào loang lỗ thành quách
rách bươm tự hào
trong bộ cánh comple con ruồi đàn ông vo ve
hoắng đời
bằng câu chuyện cũ rít
đầy hơi khói
men rượu & gái điếm.
THỨ BA
bóng nhờn
nhễ nhại ánh sáng
trang sách chờn vờn mở ra
từ đầu đến cuối
trống rỗng
cái lu không nước
đầy mạng nhện cười nhạo
cuộc đời
vá víu bằng những sợi tơ
đứa trẻ bật khóc
sậm sụ que kem tan chảy
cầm sức nóng mặt trời
xua mùa đông đến muộn
như
hôn nhân ngoài giá thú
vui vẻ & bịa đặt
thiên đường làm gì có trong đám mây dày cộm treo cao
cứ vắt kiệt nước mà khóc
cứ gào thét, đặc sấm co giật
rồi tắt thở ứa cơn hạn hán
những con cá giãy chết
những con dòi giãy chết
những con người giãy chết
trước hai chữ tồn tại.
THỨ TƯ
ập vào hẻm núi cơn gió lạnh
còm cõi cơ thể già quắc queo
lũ chuột cống lít chít bầu bạn
oạch ọe dại cơn
ngầu mắt đỏ sục sạo đêm
những vết bầm tím
rát da thịt
trần trụi toan tính
vẽ mùa xuân bằng bảng màu xám xịt
chim én lạc hướng
bức tranh dang dở bên miếng drap trải gường nhàu nát
cây kim đồng hồ chạy ngược
khua máy giặt xoay tròn
bầy nhầy tẩy nhơ nhuốm đêm
những môi son sẫm màu in vành đai định kiến
lẩy bẩy lời khẩn khoản
giác mạc mờ đục ảo giác bên ngoài cửa sổ
hình bóng gia đình
đổ dài trên manh chiếu rách nát
giũ dị tật mùa đông dính chiếc lá cuối mùa
và ta vẫn sống trên những viên đạn ghim da thịt
vẫn đầu trọc xập xình hình xăm
vẫn gầm rú tan vào nhau thác loạn
tồn tại
hiện sinh
& nối tiếp.
THỨ NĂM
thành rong rêu yếu ớt bám bụi vào hạt nắng
ợ chua men rượu
trong chiến trường đạn khói
nhặt lên từng đứa trẻ
không đầy đủ bộ phận
thượng đế ban ơn
cười nhạo loài người
vẫy vùng trong cái bao đựng xác
tiếng kêu cứu yếu dần rồi tắt hẳn
ngọn bạch lạp leo lét
có kịp bùng lên trước bình minh
thổi tăm tối vào nơi tăm tối
tiếng rao khàn càng khàn đặc hơn
viên thuốc Levitra có miễn phí bao giờ
mọi thứ đều quy đổi
thôi
cứ dựa vai nhau mà sống
đêm làm tình được thì cứ làm tình
đừng ngã giá bằng thứ bản năng nhăn nhúm
một đống giẻ rách
nhét vào mồn những nghịch lý cuộc đời
rồi chấp nhận nó như một chân lý vĩ đại
cười đi em ạ
bên kia bầu trời
có vài con chim non bị bắn chết
niềm tin bỏ hoang trong căn nhà tồi tàn
em cứ rót rượu vang nâng lên cùng máu đỏ
em cứ tung tăng sau những cuộc mồi chài
em cứ hít thở bông hoa đang nở trước đống rác
nó thơm đấy chứ!
THỨ SÁU
gầy guộc tay vốc từng mảng nhan sắc
bóp vụn màu thời gian vỡ
người đàn bà vàng da thịt
bám hơi thở người khác
chồng chéo ảo giao diện
hạnh phúc đi qua bằng cái chớp mắt
nỗi đau đi qua bằng hình bóng tâm hồn
làm sao yêu được viên sỏi nằm trong mũi giày
khi mỗi bước chân là sự nhức nhối
quăng hết và đóng chặt cửa
mã vạch kêu réo
ngây thửa ruộng tưởng tượng
cứ rít lên từng hồi bật kẽ răng
lũ mèo hoang động dục thảm thiết
chúng gào lên ngắt quãng trong đêm
ai hiểu được
đành tạm phân tích
nghhaaoo…o: cô đơn
nghhaaoo…o: thích thú
nghhaaoo…o: đau đớn
mà hiểu thế quái nào được
khi mèo & người động dục đều rên lên ư ử như nhau
đừng ném đá vào những giấc mơ đang cương cứng
đôi mi cong kỳ cọ tháng ngày
trước gương
người đàn bà sợ hãi
một gương mặt nhăn nheo già khọm
đối diện.
THỨ BẢY
sự khinh miệt sùi bọt mép
gã ì ạch từng bước đi, bia rượu & trương phình thừa mứa
nồng nặc mùi chợ búa
treo trên chiếc cột inox
đôi tay & nơtron cảm xúc
vú căng tràn trăng
gái non lẳng lơ luồng mỏng mảnh
với hiệu ứng ánh sáng
trượt dài bảng gia phong của dòng tộc danh giá
tờ đô la xanh rưới đầy tam giác Bermuda
gã tự hào là Colombo khai phá
nhảy cỡn giăng luồng 500KV
đầy ám thị
khói, bụi, tin nhắn, fax….. sền sệt không gian
cà phê giọt vội vã đốt trên điếu thuốc
sau một giờ đồng hồ vật vã
con thú cô đơn với chiếc bóng của nó
gầm thét
dưới những sợi dây
danh vọng
đánh bóng mình bằng thứ PU rẻ tiền
con rối bị giật tung
điên loạn càng quét
và giấc mơ biến mất
gái trinh lấm lem với sen bèo
thổi vào rơm rạ một cánh đồng
giong buồm bạt sóng ra biển Đông
ngày thôi gió
ruỗng mục con rối
gọi mùa xuân
bật khóc.
CHỦ NHẬT
chếch đỉnh núi
những con vật trong sách đỏ chễm trệ nằm trên đĩa mồi
thứ tồn tại duy nhất
lớp da nhồi bông cương phình sự khát máu
bầu trời di cư
nhiệt đới ve vuốt sương mù
con người đẻ ra con người
thiền tịnh
& hoang tưởng
bên kia mùa đông, mặt trời đỏ
dán vào bức tranh
theo kiểu Salvador Dali
loài người trần truồng, súc vật mặc quần áo
giở lớp mặt nạ
một lũ lừa đang cười
mảng màu âm tính
xoáy vào những bảng gỗ cuộc đời
ăn mòn vào cốt lõi
nhức nhối bình sinh
bảng mã bị đánh cắp
kí ức không thể luân hồi
đàn bà vẩy lên ngày đục
cào cấu mười ngón tay tóe máu
đàn ông loang đời
tràn thân rêu phong ẩm móc
bình minh màu chàm
sóng siêu âm thì thầm vọng
bất ngờ dịch chuyển
nhát cắt & dấu vân tây lắp khúc
rợn rạp sắc màu trên cánh đồng silicon cỏ
bản Serenade dồn dập
mùa đông mắc cạn trên mái nhà
sau những giao kèo định sẵn
tuần mở
Chúa ra đời
cuộc người tiếp diễn.