Những giấc mơ cứ đầy lên sông nước Cu Long
Em mơ gì mà mắt mênh mông đến thế
Tôi đuối rồi em, không bơi lội được nữa đâu…
Thương quá lục bình với hơi thở nông sâu




HÔM ẤY QUA SÔNG TIỀN
XUÂN TRƯỜNG

Em nói câu gì mà con sông bối rối
Cứ ngọt phù sa vào mạn con thuyền
Em nhìn gì mà không gian cứ thẩn thờ mây trắng
Vội vã giành nhau chia nắng Sông Tiền
Chợt hư thực trưa vào ta quá đi
Mơ hồ em hay tôi thất lạc… phía áo bà ba
Những đường cong đã chật tôi vào em đến no tròn đôi mắt
Tôi ghe lòng mình sao lại cứ bôn ba…
Chật mà kín nên đất trời bẽn lẽn…
Hành hạ tôi hôm ấy quá… Vĩnh Long ơi!

Nhìn áo vàng tôi lại mãi mê về màu lãnh Trân Châu xa lắc
Chắc mai này dù ở đâu tôi cũng thấy mình bềnh bồng
Những giấc mơ cứ đầy lên sông nước Cu Long
Em mơ gì mà mắt mênh mông đến thế
Tôi đuối rồi em, không bơi lội được nữa đâu…
Thương quá lục bình với hơi thở nông sâu
Mỗi khi con sông nhăn mặt
Oằn lưng cho hạnh phúc con người
Xin em hãy cứu tôi … đang mắc cạn trưa Cù Lao… em ạ
Hãy nhón gót đ tôi lên để tận hưởng mùi hương cây trái
Mai này xa tôi còn lại hương em!
Rồi tôi sẽ là con thuyền mãi mãi lênh đênh
Trong vô hạn con thuyền có bờ có bến
Sông cứ chảy dài có bao giờ tôi gặp lại thuyền em?
Làm sao biết được khi tôi đi ngang còn em đi dọc
Chỉ có sông mới biết tôi bao lần mệt nhọc
Đem trái tim bỏ ngõ để chờ ai?
Qua sông Tiền hôm ấy dễ đâu phai…