Phiên tòa phúc thẩm ngày 8-8, TAND cấp cao Hà Nội đã giảm án cho ca sĩ Châu Việt Cường, từ 13 năm tù xuống còn 11 năm tù. Ca sĩ Châu Việt Cường bật khóc vì biết tin mẹ mình vừa qua đời do tai nạn giao thông, khi anh ngồi sau song sắt nhà giam…




BI KỊCH PHÍA SAU CÁM DỖ NGHỆ THUẬT

TÂM HUYỀN

Tai nạn giao thông nào cũng khiến người ta thương tâm. Thế nhưng, thông tin bà Nguyễn Thị Huệ tử vong vào sáng 28-7-2019 do bị tàu hỏa tông lúc đi lượm ve chai kiếm sống, càng khiến người ta xót xa. Bà Nguyễn Thị Huệ ra đi trong nghèo khó, ở độ tuổi 61, không có ai ruột thịt bên cạnh. Đứa con trai duy nhất của bà Nguyễn Thị Huệ là ca sĩ Châu Việt Cường đang chịu án tù. Hai mẹ con, hai số phận buồn đau, mà gợi lên rất nhiều suy tư mặn đắng!

Nghĩa tử là nghĩa tận, hàng xóm và chính quyền xã Hà Hải, huyện Hà Trung, tỉnh Thanh Hóa đã cùng nhau lo hậu sự cho bà Nguyễn Thị Huệ. Cuộc đời lam lũ và cơ cực của bà Nguyễn Thị Huệ đã khép lại, mang theo cả mơ ước cháy bỏng của người mẹ bất hạnh là dành dụm đủ tiền để có thể một lần đến trạm giam thăm con trai mình - ca sĩ Châu Việt Cường đang thụ án vì hành vi “giết người” và “tàng trữ trái phép chất ma túy”. Từ nhỏ, ca sĩ Châu Việt Cường đã không có cha. Hai mẹ con nương tựa nhau để sống qua ngày. Gia cảnh thuộc diện khó khăn nhất ở làng Nam Thôn, nên Châu Việt Cường chỉ được học đến lớp 9 rồi đi làm thuê khắp huyện Hà Trung để phụ giúp mẹ. Những người xung quanh họ cho biết, lúc nhỏ Châu Việt Cường ngoan ngoãn, chăm làm và thương mẹ hết mực, nên làm có đồng tiền nào đưa cho mẹ để trang trải cuộc sống. Bà Nguyễn Thị Huệ và con trai sống hiền lành, tốt bụng với láng giềng, không có mẫu thuẫn với ai ở quê. Vì vậy, có mặt ở đám tang bà Nguyễn Thị Huệ, không ai cầm được nước mắt.

Theo tâm lý bình thường, công chúng luôn nghĩ, có con trai là ca sĩ nổi tiếng thì người mẹ chắc cũng được hưởng ấm no. Thực tế, không đơn giản như vậy. Nổi tiếng cũng có năm bảy đường và không phải ca sĩ nào cũng dư dả. Ca sĩ Châu Việt Cường cũng có dành dụm để làm cho mẹ mình được căn nhà cấp 4 thay cho căn nhà tranh vách đất thuở nào. Bà Nguyễn Thị Huệ vẫn phải bán rau muống và nhặt ve chai để mưu sinh. Kết cục bẽ bàng, con ngồi tù lúc mẹ qua đời là điều không ai muốn, nhưng trực tiếp nhắc nhở cộng đồng về những bất trắc vẫn ẩn nấp bên cạnh vài thứ lấp lánh mà chúng ta quen gọi là danh vọng.

Ở một huyện đồng bằng như Hà Trung - Thanh Hóa, không có ruộng để cày thì chỉ có cách đi làm thuê. Châu Việt Cường học hành dang dở, mà những công việc nặng nhọc như phụ hồ hoặc khuân vác cũng không phù hợp với một cậu trai mới lớn. Năm 1999, khi có một gánh hát về Hà Trung biểu diễn, Châu Việt Cường đã lân la làm quen và được nhận làm thành viên của đoàn. 15 tuổi, Châu Việt Cường rời mảnh đất yên lành và thân thuộc bên bờ sông Hoạt để lao theo giấc mộng nghệ sĩ. Gánh hát thì lênh đênh nay đây mai đó, thu nhập thì chỉ đủ cơm cháo cầm hơi, hình ảnh người mẹ khốn khó Nguyễn Thị Huệ chỉ còn là một chấm nhỏ mờ xa trong ký ức của đứa con trai phiêu bạt. Thỉnh thoảng, mùa mưa gió triền miên, gánh hát tạm đóng cửa một chỗ, thì Châu Việt Cường cũng tranh thủ ghé qua nhà thăm mẹ. Có gì biếu mẹ đâu, chỉ vài đồng bạc lẻ mua chút quà bánh phiên chợ quê, rồi Châu Việt Cường lại ra đi.  

  Tài năng trời cho mỗi người mỗi khác. Tuy nhiên, đam mê thường giống nhau, dù hát ở sân khấu hoành tráng hay hát với phông màn tạm bợ. Những ai từng quan sát sinh hoạt của một gánh hát, sẽ thấy được những gương mặt vừa say sưa vừa cam chịu. Trong gánh hát có ca sĩ, có nghệ sĩ xiếc, có diễn viên tạp kỹ… che chở nhau mà thỏa chí lãng du. Dừng đâu là nhà ở đó, ngã đâu là giường ở đó. Dưới mái che của tấm bạt căng tạm nơi góc chợ, giấc ngủ nhọc nhằn của những ca sĩ như Châu Việt Cường không cho phép họ dám mơ đến sự nghiệp lừng lẫy. Ca sĩ Châu Việt Cường được nổi tiếng cũng là một sự may mắn. Đó là nhờ công nghệ thông tin phát triển, những kênh giải trí trên mạng đã xóa ranh giới nghệ sĩ đô thị và nghệ sĩ nông thôn, nghệ sĩ chính quy và nghệ sĩ nghiệp dư. Những bài hát của ca sĩ Châu Việt Cường được tung lên mạng và được nhiều người biết đến, đã giúp anh từ góc khuất hội chợ bước vào sàn diễn quán bar và lâu lâu còn được nhún nhảy tưng bừng ở các đại nhạc hội dàn dựng tương đối công phu. Ngoài những ca khúc hát lại của những ngôi sao như “Bạc trắng tình đời” hoặc “Một thời đã xa”, ca sĩ Châu Việt Cường cũng có được những sản phẩm riêng biệt như “Đốt hết thư tình” đầu tư quay video clip đàng hoàng.

   Sự thay đổi đẳng cấp của ca sĩ Châu Việt Cường là một nỗ lực đáng khen ngợi. Đáng tiếc, ca sĩ Châu Việt Cường không biết cách trân trọng bản thân để đi xa hơn. Có lẽ cảm giác của người ở lâu trong bóng tối được bước ra ánh sáng đã làm ca sĩ Châu Việt Cường choáng ngợp. Ca sĩ Châu Việt Cường ném mình vào những scandal, buông thả theo những thú vui trác táng. Và cái khoảnh khắc tồi tệ đã xuất hiện, trong ảo giác của ma túy, ca sĩ Châu Việt Cường đã gây ra cái chết cho một cô gái trẻ vào khuya 3-3-2018. Sau một năm bị tạm giam để điều tra, phiên tòa xét xử ngày 7-3-2019 đã tuyên phạt ca sĩ Châu Việt Cường mức án 13 năm tù. Giấc mộng cất cao tiếng hát dưới ánh đèn muôn màu của ca sĩ Châu Việt Cường xem như đã chấm dứt. Cay nghiệt hơn, ca sĩ Châu Việt Cường không thể thọ tang mẹ ruột khi bà Nguyễn Thị Huệ lìa khỏi nhân gian trong bẽ bàng.  

Câu chuyện của ca sĩ Châu Việt Cường cùng định mệnh của người mẹ Nguyễn Thị Huệ xấu số, có lẽ cũng là một bi kịch để công chúng hiểu thêm về nghiệp cầm ca. Bây giờ có hàng chục cuộc thi ca hát trên ti vi để các bạn trẻ đăng ký ứng tuyển, nhưng để vươn lên thành một tên tuổi không hề đơn giản. Phía sau cánh màn nhung luôn đầy thử thách. Phía sau vầng hào quang cũng luôn đầy mất mát. Hậu trường nghệ thuật chất chứa bao nhiêu muộn phiền và đau đớn. Đừng nhìn vào dăm ca sĩ có biệt thự, xe hơi như Mỹ Tâm, Đàm Vĩnh Hưng, Đông Nhi, Noo Phước Thịnh… mà dại dột tin vào những cám dỗ của sân khấu biểu diễn. Những tiếng vỗ tay sau mỗi bài hát, ngỡ chừng đủ ma lực để lôi kéo ca sĩ vào sự thăng hoa, nhưng cũng đặt ca sĩ vào những hoàn cảnh trớ trêu trăm bề. Hát cho thỏa sở thích đã khó, mà hát cho thành nhân vật giải trí càng khó hơn. Có những người bám lấy micro như một món nợ phải trả cho kiếp tằm nhả tơ, mà thù lao cứ chật vật cơm áo. Từ ca sĩ hội chợ đến ca sĩ phòng trà là một khoảng cách. Từ ca sĩ phòng trà đến ca sĩ ngôi sao là một khoảng cách nữa. Trên mỗi khoảng cách ấy, đều có sự đánh đổi oái oăm. Trên mỗi khoảng cách ấy, đều có những chiêu trò diêm dúa. Nếu không đủ bản lĩnh để đương đầu sóng gió thị phi, thì đừng nuôi mộng ca sĩ, mà hãy chọn một nghề bình thường hưởng thụ tháng năm an nhiên tự tại trên nhân gian./.